Mời các bạn nghe những tình khúc Không Tên của Nhạc sĩ Vũ Thành An.
CUỘC ĐỜI VÀ SỰ NGHIỆP Nhạc sĩ VŨ THÀNH AN
Nhạc sĩ Vũ Thành An sinh n ăm 1943 tại Hải Hậu, Nam Định. Năm 1954 ông theo gia đình di cư vào Nam. Năm 1954 học tại trường tiểu học Ðỗ Hữu Phương, Saigon. 1955 học lớp Ðệ Thất tại trường trung học Hồ Ngọc Cẩn. 1956 lên Ðệ Lục được di chuyển cả lớp về trường Chu Văn An. Năm 1958 một lần nữa cả lớp lại chuyển về trường Trần Lục học lớp Ðệ Tứ, sau khi đậu Trung Học Ðệ Nhất Cấp, học hết lớp Ðệ Tam và một lần nữa cả lớp lại chuyển về trường Nguyễn Trãi vào năm 1960 học lớp Ðệ Nhị. Trong thời học sinh Vũ Thành An theo học nhạc lý với nhạc sĩ Chung Quân, lúc đó cùng Ngô Thụy Miên, Đức Huy. Năm 1961 ông thi hỏng Tú tài nên về trường Hưng Đạo học tiếp lớp Đệ nhị. Năm 1963, ông thi đậu Tú tài toàn phần. Trong suốt thời gian trung học, ông đều tham gia hoạt động văn nghệ trong lớp từ ca hát, đóng kịch, đến làm bích báo. Sáng tác ca khúc đầu tiên năm 1959 bị thầy là nhạc sĩ Chung Quân chê. Trong thời gian học tại trường Hưng Ðạo, Vũ Thành An bắt đầu sáng tác nhạc các ca khiúc mang tên Bài Không Tên Số 2, Bài Không Tên Số 6, Bài Không Tên Số 8.
Sau đó ông được linh mục Trần Đức Huynh, giám đốc trường Hưng Đạo cho dạy lớp Đệ thất để có tiền theo học Đại học. Cuối năm 1963, Vũ Thành An vào làm phóng viên ở Đài phát thanh Sài Gòn, ở đây ông gặp nhà thơ Nguyễn Đình Toàn. Năm 1965, ông viết Tình khúc thứ nhất, phổ thơ Nguyễn Đình Toàn, và nổi tiếng ngay từ ca khúc đó; rồi cùng làm chương trình Nhạc Chủ Ðề với Nguyễn Ðình Toàn. Những năm tiếp theo, Vũ Thành An viết nhiều Bài không tên khác. Năm 1965 ông bị chấn động tinh thần vì cuộc tình bị gãy đổ, ông sáng tác bài Không Tên Cuối Cùng. Năm 1967 gặp gỡ một mối tình lần hai, bị động viên nhập ngũ khóa 25 Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Ðức. Năm 1968 một lần nữa cuộc tình ấy lại gãy đổ, ông sáng tác Bài Không Tên Số Hai. Năm 1969 ông lập gia đình.
Năm 1969, Vũ Thành An phát hành tập nhạc Những bài không tên. Các tác phẩm của ông được yêu thích khắp miền Nam thời bấy giờ sau khi được nữ ca sĩ Thanh Lan diễn đạt rất thành công trên làn sóng phát thanh, đại nhạc hội, đĩa nhạc và nhất là phong trào du ca tại Quán Văn (sân sau của Đại Học Văn Khoa Sài Gòn) cùng thời điểm với cặp song ca Trịnh Công Sơn và Khánh Ly. Người ta có thể nghe tại gần như hầu hết các quán cà phê nhạc ở Sài Gòn và những thành phố lớn khác, tại các quân trường và trên các làn sóng phát thanh. Tên tuổi của Vũ Thành An cùng với Tình khúc thứ nhất, Em đến thăm anh đêm ba mươi và các Bài không tên gắn liền với giới trẻ thời ấy. Vũ Thành An cùng với Trịnh Công Sơn, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng tạo thành một lớp nhạc sĩ mới đầy tài năng. Năm 1971, Vũ Thành An tốt nghiệp đại học Luật khoa Sài Gòn. Ông tiếp tục làm việc tại đài phát thanh Sài Gòn với cấp bậc sĩ quan, và trải qua nhiều chức vụ : Trưởng cơ sở dân vận Gia Định 1973, Trưởng phân khối văn hóa, Phụ tá trưởng khối chương trình, Trưởng khối chương trình và Trưởng phân khối kế hoạch hệ thống truyền thanh 1974. Ngày 30 tháng 4 1975, Vũ Thành An là người cuối cùng rời Đài phát thanh Sài Gòn lúc 10 giờ 30 giờ sáng. Sau đó ông đi cải tạo suốt mười năm từ 1975 đến 1985. Theo lời Vũ Thành An, ông bắt đầu sáng tác Thánh ca, Những Bài Nhân Bản trong thời gian cải tạo từ năm 1981. Ngày 21 tháng 3 năm 1981, biến cố quan trọng nhất trong đời là rửa tội vào đạo Thiên Chúa. 1987 lập lại gia đình. Trong thời gian đi cải tạo có nhiều lời đồn từ trong nước lẫn hải ngoại, Vũ Thành An quy thuận cán bộ trại nên được quản giáo trại cải tạo ưu đãi và cho về sớm trước các đồng đội, không rõ chuyện này có thật hay không. Như một chuyện kể điển hình sau đây : - “Đêm 30-12-1980 trong không khí lạnh lẽo âm u của núi rừng tỉnh Bắc Thái, trại cải tạo Phú Sơn tổ chức đón Giao Thừa. Sân khấu được dựng trong sân, phía dưới sân khấu khoảng trên 2,000 người gồm thành phần quân, cán, chính đang chịu cải tạo ngồi lặng lẽ trên sàn đất. Phía sau, xa hơn một chút có 22 vị linh mục ngồi co ro vì lạnh. Khi tiếng đàn nổi lên cùng với giọng sáo của Tô Kiều Ngân thì Vũ Thành An xuất hiện, quỳ gối, đôi tay giang rộng, thành kính kêu lên vui mừng : “Ôi ! Tôi không hiểu hạnh phúc này hôm nay vì sao mà tôi có. Đó là nhờ công ơn trời biển của cách mạng mà tôi mới được thành người”. “Đến khi qua Mỹ, Vũ Thành An đã có lời xin lỗi tất cả bạn tù… vì “trong lúc yếu lòng”. Nhưng thực ra, đó chỉ là bề ngoài, tỏ ra ăn năn sám hối bằng cách theo các vị linh mục học đạo tới bậc Thầy Sáu”…. Năm 1991, Vũ Thành An rời Việt Nam và định cư tại Hoa Kỳ. Năm 1996, ông ghi danh học chương trình Cao học Thần học của Tổng giáo phận Portland, Oregon. 1996 theo học Thần Học.1999 được phong chức Ðọc Sách (Reader) và Acolyte (thừa tác viên bàn thờ). Năm 2000, Vũ Thành An được đào tạo làm chức Phó Tế và phụ trách Đài phát thanh Việt Nam Hải Ngoại ở Portland, Oregon. Vũ Thành An ngừng sáng tác tình khúc và chỉ tiếp tục soạn các bản thánh ca, và tham gia các công việc từ thiện.
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 1 Ca sĩ: Duy Quang
Xin đời sống cho tôi mượn tiếng Xin cho cơn mê thêm dài một chuyến Cuộc tình buông xuôi còn lưu luyến Còn đắng cay còn hận còn đau
Em giờ đã xa xăm rồi đó Nơi em đi chắc vẫn còn lệ ứa Chiều nay trong mưa mà nhung nhớ Một thoáng thương vay cho đời say
Cuộc tình ngày đó đã theo mùa Xuân đó Cuộc đời này đây đã chôn vơi ở đây Ước cho nhiều tuổi xanh trở về đâu Theo ngày tháng tàn tình yêu cũng héo tàn
Mai đời có cho tôi gặp gỡ Xin cho đôi môi em cười rạng rỡ Một bờ mi cong vùng tóc nhớ Để sống thêm thêm lần trẻ thơ.
Lòng người như lá úa, trong cơn mưa chiều Nhiều cơn gió cuốn, xoay xoay trong hồn Và cơn đau này vẫn còn đấy.
Chiều về không buông nắng, cho mây âm thầm Một mình trong chiều vắng, nhớ đôi môi mềm Ngày nào ân cần trao thân.
Tìm trong tháng ngày buồn Đôi mắt nào khô, đường tim chơ vơ Đếm cho nhau lời nói Trên đời nào yêu người.
Kỷ niệm xưa đã chết, cơn mê đã chiều Tình yêu đã hết, xót xa đã nhiều Đời thôi sẽ còn mai sau.
Thôi em đừng xót thương Rồi ngày tháng phai đi Thôi cuộc tình đó tan rồi Không còn gì nữa, tiếc mà chi.
Đời một người con gái, ước mơ đã nhiều Trời cho không được mấy, đến khi lấy chồng Chỉ còn mối tình mang theo.
Xin một lần xiết tay nhau Một lần cuối cho nhau Xin một lần vẫy tay chào Thôi giòng đời đó, cuốn người theo.
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 3 Ca sĩ: Vũ Khanh
Yêu nhau cho nhau nụ cười. Thương nhau cho nhau cuộc đời. Mà đời đâu biết đợi. Để tình nhân kết đôi. Yêu nhau cho nhau một lần. Thương nhau thương cho một lần. Một lần thôi vĩnh biệt. Một lần thôi mất nhau. Để rồi oán trách nhau. Tay buông lơi tình mềm Chân không theo tình bền Chẳng giữ được nhau Cho môi khô nụ cười Quên tiếng hát yêu người Cho đôi mắt tủi hờn rơi Để lệ cuốn mất câu thề Đêm sâu mái tóc em dài Buông xuôi, xuôi theo dòng đời Mà đời dài như tiếng kinh cầu Còn sầu mang đến cho nhau.
Đêm nay gió xôn xao, Ngoài kia đã vang lời mưa chào Chờ mộng ấp hơi nồng, Tình lấp cho đầy hư không Tìm nhau, thắp đêm tìm nhau, Ướp môi tìm nhau, với tay tìm nhau Chiêm bao mặc áo tình nhân, Đôi lời nguyền thương thân trót đời Chờ nhau, xót xa chờ nhau Hắt hiu chờ nhau, năm vàng ngày héọ Thôi em màu môi cũng nhạt, Chìm theo suối mê thời gian. Đêm mưa lũ đi về, Một cơn lốc xoay đời quên đời Lời ngày đó ân cần, Tìm đến ôm đèn trong đêm Nhớ nhau, tìm đến nhau, Nắng mưa ngược xuôi, Đời mình cơn lốc xoáy, Mai mốt rồi thương vaỵ Nếu yêu nhau, xin nhau, Thương cuộc đời khô héo, Xin dịu dàng dắt dìu.
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 7 Ca sĩ: Khánh Hà
Một làn khói trắng Ru đời vào quên lãng Nâng sầu thành hơi ấm Hơ dịu tình đau Ngày tàn im lắng Yêu người làm tóc trắng Tâm sự rồi đến đắng Như lệ giờ biết nhau Đêm vỗ về nuôi nấng Đêm trao ngọt ngào hương phấn Buông lơi dòng tóc mỡ Trên vùng ngày tháng vật vờ. Thân em rồi hoang phế Lê theo thời gian giông gió Thôi cũng đành cúi xuống Cho mộng đời thoát đi Một đời đổ cho tình yêu Từng đêm dòng nước mắt Sẽ nâng niu đời nhau ư? Đớn đau anh Sẽ cho nhau đời nhau ư? Xót sa em Dắt đưa nhau mối hận đời người Trả lại nước mắt Cho mệnh đời son sắt Thôi rồi em cũng mất Cho tình cúi đầu Một mình đi mãi Trên đường dài không thấy Ai người quen tôi đấy Bao giờ đời sẽ vơi.
Chiều thơm, du hồn người bồng bềnh Chiều không, im gọi người đợi mong Chiều trông cho mềm mây ươm nắng Nắng đợi chiều nắng say Nắng nhuộm chiều hây hây
Ngày đi qua vài lần buồn phiền Người quen với cuộc tình đảo điên Người quên một vòng tay ôm nhớ Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay
Vắng nhau một đêm, càng xa thêm nghìn trùng Tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng Mai sau rồi tiếc, những ngày còn ấu thơ Lần tìm trong nụ hôn lời nguyện xưa mặn đắng
Về đâu, tâm hồn này bềnh bồng Về đâu, thân này mòn mỏi không Về sau và nhiều năm sau nữa Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay.
BÀI KHÔNG TÊN SỐ 9. Ca sĩ: Thế Sơn
Ngày đến mang tin buồn Thời gian theo về nguồn Giọt nắng loe trong đầu Bàn tay trơ đốt khâu
Lệ ứa ra hai hàng Lệ thương thân đã tràn Nghìn xót xa cũng muộn Rồi mai sau nhớ lần đầu
Mình yêu nhau có thương nhau? Mình cho nhau nỗi đớn đau Chợt yêu nhau đã xa nhau Chợt xa nhau đã quên nhau
Thôi đó em xa rồi Nước mắt rơi qua đời Chìm trong một cơn mê thôi Chìm trong một cơn mê thôi
Ngày nuôi tình yêu lớn dậy Đêm đắp khao khát lên đầy Một lần đã trót cho nhau Là lần lìa xa mãi nhau
Đâu biết có nắng trong đầu Đâu biết môi thắm sẽ nhầu Một đời cầy xới nỗi sầu Một đời vun xới niềm đau
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói Nói ra nhiều cũng vậy thôi Ôi đớn đau đã nhiều rồi Một lời thêm càng buồn thêm,còn hứa gì? Biết bao lần em đã hứa Hứa cho nhiều rồi lại quên Anh biết tin ai bây giờ Ngày còn đây người còn đây Cuộc sống nào chờ Này em hỡi Con đường em đi đó Con đường em theo đó Sẽ đưa em sang đâu? Mưa bên chồng, Có làm em khóc Có làm em nhớ
Những khi mình mặn nồng. Này em hỡi Con đường em đi đó, Con đường em theo đó Đúng hay sao em? Xa nhau rồi Thiên đường thôi lỡ Cho thần tiên chấp cánh Xót đau người tình si Suốt con đường ai dìu lối Hãy yêu nhiều người em tôi Xin gửi em một lời chào Một lời thương, một lời yêu Lần cuối cùng.
Và...
BÀI KHÔNG TÊN CUỐI CÙNG TIẾP NỐI Ca sĩ: Tuấn Ngọc
Nhớ rất nhiều câu chuyện đó, Ngỡ như là ngày hôm qua Ôi ước ao có một ngày được gặp em, Hỏi chuyện em lần cuối cùng Vẫn con đường con đường cũ Vẫn ngôi trường ngôi trường xưa, Mưa vẫn bay như hôm nào Người ở đâu mình ở đây bạc mái đầu
Này em hỡi, con đường em đi đó, Con đường em theo đó Chắc qua bao lênh đênh, bao gập ghềnh Có làm hiu hắt Có dập tắt mất nét tươi nhuận nụ cười Này em hỡi, con đường em đi đó Con duong em theo đó đúng đấy em ơi Nếu chúng mình có thành đôi lứa Chắc gì ta đã, thoát ra đời khổ đau.
Nếu không còn được gặp gỡ Giữ cho trọn ân tình xưa Xin gửi em một lời nguyện Được bình yên, được bình yên, về cuối đời...
XIN TÌNH YÊU QUAY VỀ Sáng tác: Sơn Hà Trình bày: Hồ Quang Hiếu – Kim Chi
Làm sao anh có thể quên đi một người Vì một người em luôn thiết tha gởi trao Tình đầu tiên đã lỡ mang bao ngậm ngùi Tình đầu tiên đã lỡ quên đi một thời... Một thuở yêu nhau nồng say Ngày đó hát khúc yêu thương Gọi mãi tình hỡi vấn vương. Giờ chia tay lời nói mang theo tình say........ Mãi mong anh quay về, đừng để con tim khóc thêm từng đêm...... Người ơi xin trở về, để trái tim côi không còn xa xôi Người ơi xin trở về, cứu lấy một trái tim khô Đã bao ngày đợi mong, bao đêm cô đơn lạnh giá. Mãi mong anh quay về, lệ sẽ thôi rơi rớt trên bờ mi .Người ơi xin trở về, để trái tim đôi không còn xa xôi Người ơi xin trở về, hãy quay về lại với anh
Và lời ca ray rứt đau thương muộn màng Mộng tình mình nay thôi vỡ tan từ đây Dịu dàng bao say đắm ái ân ngày nào Còn lại đây những vết thương đau ngẹn ngào Tình xót xa thôi người ơi Vòng tay ve vuốt yêu thương nhẹ nhàng Để từng đêm tóc rối buông xuôi vội vàng Người về đâu để trái tim em đợi mong ( mãi mong chờ) Mãi mong anh quay về, đừng để con tim khóc thêm từng đêm...... Người ơi xin trở về, để trái tim côi không còn xa xôi Người ơi xin trở về, cứu lấy một trái tim khô Đã bao ngày đợi mong, bao đêm cô đơn lạnh giá Mãi mong anh quay về, trái ngang tình ta cách xa Người ơi xin trở về. đừng vấn vương tình ta hỡi em Người ơi xin trở về, biết em giờ đây đã xa...
Mãi mong anh quay về, đừng nói tiếng yêu làm chi hỡi em... Người ơi xin trở về, tình đã cách xa đôi ta không còn chung bước Người ơi xin trở về, cố giấu bao nhiêu niềm đau Dù biết rằng mãi mãi nhớ em..ngàn lần anh nhớ Mãi mong anh quay về hờ hớ hớ hớ ơ..... Người ơi xin trở về, biết đã xa lìa nhau Người ơi xin trở về, anh sẽ vẫn mãi, vẫn mãi yêu em tha thiết... người ơi...
Hi, vẫn khoẻ hả bengiao? :) Mận mới nghe hôm nọ bengiao có nhắn tin.... Sorry vì thời gian đó điện thoại của Mận bị hư (không những hư, mà bị trục trặc đến mấy lần luôn, "nó xì - cút" quá trời), nên Mận đã không biết . bengiao đừng buồn Mận vì Mận không trả lời tin nhé. Áy náy ghê luôn đó.
Chúc Anh Long&bengiao luôn vui.
*Ngồi lẩm nhẩm hát theo Bài không tên số 7 nè, cao quá lên hết nổi rồi, bengiao cứu bồ tèo đi. hehe
LỜI CUỐI CHO EM Sáng tác: Nguyên Vũ Ca sĩ: Elvis Phương
Em! Anh xin em một lần cuối, Đừng trách anh, đừng giận anh nhé em. Em! Anh van em, em nói đi, em nói đi, Em nói sẽ không bao giờ buồn.
Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh chôn giấu đời ngàn năm lạnh giá. Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi.
Đừng đừng nhìn anh bằng đôi mắt buồn vời vợi, Thà em nói, thà em trách, rằng anh dối gian thật nhiều, Bây giờ chỉ còn đôi ba giây phút cuối bên nhau Em nói đi, em nói đi, dù một lời làm tan nát lòng nhau.
Nếu ngày mai nếu chúng mình xa nhau, Anh xin hứa lời cùng em lần cuối. Nếu ngày mai lỡ chúng mình xa nhau, Anh xin muôn kiếp yêu em mà thôi.
Có người từ lâu nhớ thương biển Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng Lời tôi nhỏ bé tiếng gió thét cao biển tràn nỗi đau Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất Giấc mơ không còn biển xưa đã cạn Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn
Có người hẹn tôi cuối phương trời Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm biển không lên tiếng Đời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái Sóng ru não nề, hải âu không về Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn.
Anh nói sẽ đưa em đi suốt cuộc đời, Mà sao không đưa được đoạn đường em đi ? Anh nói sẽ ôm em khi gió đông về, Mà giờ đây một mình em đứng trong mưa. Anh nhớ lần đầu tiên trông thấy nụ cười, Mà em trao cho người lạc đường yêu đương. Anh biết từ đây anh sẽ dối em, Dù con tim thật lòng với người anh yêu. Tình yêu hỡi, ngàn lần xin tha thứ . Xin lỗi em, ngàn lời xin lỗi em Xin em quên đi những lời yêu, Anh đã trao cho em trong tận đáy lòng . Mưa ướt vai em hay nước mắt em? Anh muốn ôm em lau hết ưu phiền . Xin hãy quên đi, một giấc mơ buồn . Xin hãy quên anh, một kẻ đa tình, Chìm trong say đắm lạc lối yêu đương.